Wednesday, May 11, 2011

nhớ bụt ...

chẳng hiểu rõ bụt mà bỗng dưng thấy nhớ bụt ... nhớ đến lạ kỳ ... cái nhớ yêu thương ... nhớ lời bụt nói "đời là bể khổ" ... mình thì thấy con người thật là khổ dẫu là ai ... ta chạy đua trên thế gian trong cái khổ và ta cứ chạy và có thể chạy mãi ... thương cho ta và thương cho người ... đôi lúc ta sợ cái chạy đua ấy ... chạy để làm sung sướng con người ta ... ta mệt và rồi có thể ta nhận ra ... nhận ra một điều gì đó...

sống có lẽ chỉ đơn thuần là sống ... chẳng biết có học được cái bao dung không ... ta lý tưởng đem cái bao dung để vun lấp cái khổ mà thế nhân gieo cho nhau ... đường còn dài ... và ta còn phải học sự tỉnh thức.

No comments: