Sunday, August 28, 2011

vô hồn ...

có khi nào ta vô hồn … ta vô cảm ?

đã có, đang có, và sẽ có

có khi nào ta vô hồn đến lúc quên đi cả cuộc sống

có khi nào ta như thấy cả thế giới quay lưng lại

hay khi đó ta lãnh cảm

rồi thì ta thấy đôi chân rảo bước mõi mòn

ta sợ và vô phương …

tiếng khóc gào bấu víu

rồi có thể ta trượt tay …

ta không còn bấu víu được nữa …

trên cái thẳm ta đang trượt dài

ta chợt thấy và trách đời … chỉ có ta còn nương tựa

và thế ta trượt dài

đến khoảnh khắc ta thấy rằng …

phải rồi để gió cuốn đi …

phải rồi ta buông tay tất cả ….

Tuesday, August 23, 2011

khác biệt ...

có phải khi yêu nhau, ta cũng cần học cách thấy sự khác biệt?

hồi ở Malaysia, một anh bạn thích thú giới thiệu mình một quyển sách anh viết dành tặng cho người vợ yêu quý ... quyển sách là tập hợp những bức thư tình mà anh trân quý viết gởi vợ trong ngần ấy năm yêu nhau ... sách chỉ viết bằng tiếng Hoa và một cách phấn khích tò mò, mình nhờ anh ấy dịch qua các tiêu đề bức thư tình...

những tiêu đề nghe thật lạ lẫm đến lúc mình cũng cười thầm ... có thư anh viết về cách anh và vợ mua sắm khác nhau như thế nào, có thư anh bàn cùng vợ về cách nhìn khác biệt của 2 người đối với IofC ... mình hỏi tại sao phải như thế? anh nghiêm nghị mà hứng khởi trả lời "vì đó là điều một đôi vợ chồng cần bàn và chia sẻ".

đúng thật dẫu là vợ chồng hay chỉ mới là cặp yêu nhau, ta cũng cần học cách thấy sự khác biệt để biết được rằng hai ta khác biệt như thế nào ... hai kẻ yêu nhau chưa thể là "oanh" (one) một khi hai cá thể chưa hiểu hết về nhau hoặc chí ít ta không phải là người ấy và người ấy cũng không phải là ta ... đơn thuần chúng ta có sự khá biệt ... để rồi ta hiểu, ta thương, và trân quý ...

phải rồi, mình cần hiểu sự khác biệt ... để biết cách yêu thương hơn ...